Đừng cố chấp, chúng ta đều chỉ là lữ khách trong đời nhau

Chủ nhật - 20/02/2022 00:20
Trong cuộc sống, chúng ta luôn sử dụng thành kiến ​​của mình để tranh luận đúng sai, cảm thấy hoang mang về mất mát nhất thời. Nhưng càng như vậy, bạn càng không hạnh phúc, càng cố chấp sẽ càng hối hận.

Khi bạn buông bỏ những thành kiến và sự giả tạo, không còn lo âu và nhu cầu, trái tim bạn sẽ thực sự rộng mở

Cách đây vài ngày, tôi có cùng người anh họ đến thăm bố của anh đang sống một mình. Không ngờ, chưa kịp nói vài câu, người anh họ đã khiến ông lão ngoài 80 tuổi tức giận đến thế.

Vừa mở cửa chúng tôi đã ngửi thấy mùi lạ, vào phòng ngủ thì thấy ông chất đống vỏ chai, thùng các-tông.

Thấy vậy, người anh họ có chút tức giận: "Con đã nói trăm lần bố đừng bày bừa ra nhà nữa, ở thế này ai mà chịu được”.

Anh bắt tay vào dọn dẹp vệ sinh cho bố, vừa bước vào bếp đã thấy đồ ăn thừa hôm trước để trên mặt bếp, anh gào lên: “Bố đừng nhặt đồng nát nữa, bố không thiếu tiền, không thể ở nhà sao? Đồ thừa sao mà dùng được?".

Bố của người anh họ ngước lên nhìn con, trong ánh mắt đầy cố chấp nhưng cũng đầy bất bình: “Bố chỉ muốn tiết kiệm thêm tiền, bố biết điều đó không dễ dàng đối với con, bố cũng không muốn con phải lo lắng quá nhiều. Đừng tức giận, con ngồi một lát đi, bố ra ngoài đi dạo”.

Nghe bố nói, người anh họ sững sờ, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp chai lọ, thùng giấy cho gọn gàng.

Trong cuộc sống, chúng ta luôn là như vậy, đã quen với việc tranh cãi với cha mẹ về điều đúng sai. Tuy nhiên, trong cuộc sống, mỗi người đều có kinh nghiệm, thói quen tích lũy và cân nhắc của riêng mình.

Ảnh minh hoạ

Không tranh cãi đúng sai không phải là nhắm mắt làm ngơ, nhưng khi đối xử với những người mình quan tâm, chúng ta có thêm một chút hiểu và trân trọng sẽ bớt đi phần nào hối hận.

Tôi từng được nghe một câu chuyện, người chồng đi công tác nửa năm, gọi điện về nhà nói chiều tối mới về, cả buổi chiều vợ bận rộn chuẩn bị cả một bàn những món anh yêu thích.

Bất ngờ, người chồng đưa cho cô đơn ly hôn ngay khi vừa bước vào cửa: "Anh đã soạn xong đơn ly hôn. Nhà và con là của em”.

Nói xong người chồng quay lưng đi. Người vợ đuổi theo xuống lầu, không ngừng rơi nước mắt: "Tại sao anh lại muốn từ bỏ gia đình này? Em có thể thay đổi bất cứ điều gì em không tốt”.

Đêm đó, cô gửi vô số tin nhắn hỏi anh: “Tại sao anh lại bỏ em? Làm sao em có thể chịu được khi để con trai mình trở thành một đứa trẻ không có cha? Anh có thể quay lại lần nữa không?”.

Ngày hôm sau, cô chạy đến công ty của chồng trong cơn mưa lớn và chờ đợi suốt 5 tiếng đồng hồ, chỉ nhận được câu trả lời chiếu lệ của chồng: "Không nói chuyện được với nhau thì chia tay".

Khi luôn hỏi một cách cuồng nhiệt, cuối cùng, câu trả lời mà cô chờ đợi chỉ là một cái cớ mà anh ta đã chuẩn bị sẵn. Không cần phải đi đến tận cùng của nó, bởi vì buông bỏ những ám ảnh là để trả lại cho mối quan hệ này phẩm giá cuối cùng.

Rao Xueman nói: "Bạn không cần phải hỏi anh ấy liệu anh ấy có quan tâm đến bạn hay không. Nếu anh ấy thực sự quan tâm, anh ấy sẽ sợ bỏ lỡ hơn bạn”.

Trong cuộc đời này, có những cuộc gặp gỡ vui vẻ bất ngờ, có những cuộc chia ly ngày càng hờ hững. Không cần phải nói rõ mọi thứ, không phải kiểm tra rõ ràng, đôi khi, câu trả lời đã được đưa ra bởi sự lảng tránh và thờ ơ.

Đừng bị ám ảnh bởi tại sao không có sau này, hãy sống tốt hiện tại là lời giải thích tốt nhất cho chính bạn.

Ảnh minh hoạ

Tác giả Richard Tapler cho biết: “Nhiều khi chúng ta cần phải chấp nhận một thực tế, nó có vẻ không mấy tốt đẹp, những điều chúng ta đã trải qua không thể thay đổi, những vết sẹo mãi trong tim chúng ta không thể xóa nhòa”.

Trên con đường trưởng thành, cần hết mình vì lý tưởng, nhưng lại quá hoang tưởng, luôn vướng vào những thứ “không thể có được”, “không thể với tới”, cuối cùng chính bạn là người mất nhiều hơn.

Chúng ta luôn muốn chứng minh "Tôi có thể", nhưng kết quả càng không tìm ra được thì càng buồn, càng cố chấp thì càng hối hận. Và sự hối tiếc này bắt nguồn từ những lựa chọn được thực hiện ở mỗi bước của cuộc đời, tưởng chừng như đơn giản nhưng phải mất nửa sau cuộc đời để bù đắp và hồi phục.

Buông tay đúng lúc không phải là không nỗ lực mà là khi đứng trước sự lựa chọn cần cân nhắc và thận trọng hơn để không phải hụt hẫng và tiếc nuối.

Đôi khi trong cuộc sống, điều bạn càng muốn giữ chặt không buông thì lại càng giống như nắm cát trôi khỏi tay không cách nào giữ lại. Còn có đôi khi, dám dũng cảm buông tay, bạn có thể sẽ thấy được một bầu trời đầy những ngôi sao sáng. Cuộc sống là vậy, có những người chủ định chỉ là đi ngang qua, không thể níu giữ. Nhân sinh như một chuyến tàu, có người đi xuôi, lại có người chạy ngược, không nhất định sẽ luôn song hành với bạn. Do đó, không nên quá cố chấp vào người khác, cũng đừng coi hết thảy là lẽ đương nhiên.

Max Ellman nói: “Hãy nhẹ nhàng với chính mình, bạn chỉ là một đứa trẻ của vũ trụ, không khác gì cây cỏ và các vì sao”. Trong biển đời, ta đều là lữ khách trong đời nhau, được đồng hành cùng nhau trên một chặng đường đã là một điều may mắn.

Những ngày tháng sau này, mong chúng ta hãy xem nhẹ đúng sai, đừng hỏi đến tận cùng của mọi chuyện, làm việc chăm chỉ nhưng không hoang tưởng, theo đuổi nhưng không hối tiếc.

Thuỳ Linh

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây